Cùng lúc đó...
"Vương Tuấn khải huynh, huynh nói thử coi trên đời này có mấy ai được như huynh a?"
"Vậy ngươi nói thử trên thế gian này có mấy ai không muốn được như ta. Điều này chỉ có mình huynh nghĩ được thôi. Có lẽ Tâm Thanh huynh nghĩ quá nhiều rồi."
Nói được hết câu hai người liền không một ai nói gì nữa mà lo uống rượu của mình. Vương Tuấn Khải uống được một chút liền đi sang phía chậu cây gần cửa nhìn ra, mà đằng sau hắn là một cái rèm. Đứng được một lúc thì có âm thanh rất nhỏ vọng đến tai của hắn.
"Thái tử bên ngoài có hai nữ nhi đang thập thò ngoài đó không biết họ muốn làm gì, có cần nô tài ra tay không?" Nghe vậy nhưng hắn vẫn không một chút động tĩnh nào, cầm vò rượu nhỏ lên uống một ngụm rồi nói "Không cần. Để ta xem lần này là tới lượt ai..."
"Có cần lúc nào cũng huynh này huynh nọ không, nghe mà muốn cứng cả họng."Chuẩn bị bước vào cửa Hín Kim phụng không thể nào nhịn được nữa trước những lời cứng ngắt của hai người họ.
Bước vào căn phòng, nàng từng bước từng bước nhẹ nhàn đi đến gần chiếc rèm nhưng đời không như mơ, nó không như những gì nàng tưởng tượng kiểu như hình ảnh của một cô gái võ công giỏi lướt nhẹ nhàn mà không ai biết.
Đến gần tới thì đột nhiên có một bóng dáng ai đó xông ra, khi nàng chưa ý thức được thì cảm giác bên cổ mình có cái gì đó lạnh lạnh, định thần lại thì nàng mới biết kiếm đã kề tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-ta-con-gap-lai/30742/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.