Khi nghĩ mình đã thành công thì Sở Minh Quân xoay người lại, tay trái chống lên gối, mở mắt nhìn tôi, còn tôi thì giật mình thon thót, vì hai người đang rất là sát nhau.
- Chào buổi sáng, nàng ngủ có ngon không? Đêm qua ta cảm thấy mình không được yên giấc lắm!
Tôi chỉ biết ấp úng trả lời, mắt không dám nhìn thẳng Sở Minh Quân:
- Em ngủ cũng không được ngon lắm! Chắc là do ngài ngủ ở đây chưa quen đấy!
Nắm bắt được sơ hở trong lời nói của tôi, Sở Minh Quân liền đáp:
- Không ngon sao? Vậy mà ta lại thấy khác đấy! Nàng vừa ôm ta vừa luôn miệng khen “ngon lắm, ngon lắm!”, thật sự không biết sao?
Vừa nói vừa chỉ vào một mảng áo bị ướt trước ngược mình, tôi thật sự không tin được, mình nằm mơ vui đến mức chảy cả nước miếng lên người hắn sao. Nếu vậy sau này còn mặt mũi đâu mà đòi quyền lợi cho mình chứ, tôi khóc thầm trong lòng, quả này thật sự đen đủi mà.
Nhìn thấy tôi xấu hổ đến mức muốn tìm cái lỗ để trốn, Sở Minh Quân bèn không trêu chọc nữa, rời khỏi giường, mặc lại y phục đêm qua, rồi mới ngước nhìn tôi, mà nói:
- Ta về phòng thay y phục, nàng bảo nô tì của nàng vào chăm sóc đi, rồi cùng nhau ăn sáng, ta sẽ dặn đầu bếp của phủ hôm nay làm món cánh gà chiên.
Thấy tôi vẫn chưa có tâm trạng để mà trả lời lại, Sở Minh Quân chỉ ung dung rời đi, miệng vẫn không ngừng cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-ta-co-the-gap-lai-nhau-sau-mot-ngan-nam/2734105/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.