“Thương nhân tự do?” Kình Thương nhìn Trì gia Gia chủ đang thông báo có một thương nhân tự do muốn cầu kiến, cây bút trên tay hắn cũng ngừng lại. Đem nó gác lại trên nghiên, phất tay, thị hầu vẫn đứng yên trong điện đem chiếc kỷ trà đặt giấy bút trước mặt hắn đi.
Phía sau Kình Thương là Túc Dạ Dực, đang sử dụng năng lực để tạo nên một thủy cầu trong suốt, bởi vì điều khiển chưa tốt mà bất ổn định. Đây là vấn đề mà Kình thương đưa ra cho Túc Dạ Dực, đối với những kết cấu đơn giản Túc Dạ Dực phải thành thạo, mà đơn giản nhất thủy nguyên tố phải được được điều khiển thành thạo.
Đưa tay vào thủy cầu để làm sạch một chút, lại rút tay ra, thủy cầu cũng biến mất theo. Túc Dạ Dực đem khăn lụa mềm mại đưa cho Kình Thương, chờ hắn lau xong lại đưa cho thị hầu.
Chấn chấn ống tay áo, đặt tay lên tay vịn trên nhuyễn ***, “Có thể nhờ Trì gia Gia chủ nhắn nhủ, xem ra đối phương rất có bản lĩnh.”
Đối với lời nói hàm chứa thâm ý của Kình Thương Trì gia Gia chủ không phản bác, đối với người khôn khéo cơ trí thì nói dối là ngu xuẩn.
“Xuất thủ cũng rất lớn.” Trì gia Gia chủ thản nhiên.
Kình Thương chỉ gật đầu, đối với khuyết điểm của nhân loại hắn rất minh bạch, hơn nữa loại chuyện cũng như một quy tắc, xã hội nào cũng có. Người thông minh sẽ biết cái nào có thể làm cái nào không thể làm, hậu quả rõ ràng, kẻ ngu dốt chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-nhieu-kinh-thuong/2030849/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.