Minh Thạch Tú cuối cùng nói thế ngược lại không có ý để tin tức này trùng kích Túc Dạ Dực, khiến Túc Dạ Dực ngây người trong chốc lát rồi rời đi, sát ý của Túc Dạ Dực căn bản gã chẳng thèm để ý, thế nào phải giở thủ đoạn như vậy. Nhưng Minh Thạch Tú đã biến mất tuyệt đối không hay lời nói của gã lại tạo thành xung kích thế nào cho Túc Dạ Dực.
Vốn đang thong dong thu hồi thư, sau đó chuẩn bị cùng đấu một tràng lớn với Minh Thạch Tú, nay động tác tay của Túc Dạ Dực dừng lại, thậm chí không chú ý tới sự biến mất của Minh Thạch Tú, càng không cần nói đến truy đuổi.
Ngày mùng hai tháng hai Hiển vương cử hành hôn lễ, nhớ gửi hạ lễ tân hôn cho Hiển vương đó. Trong thời gian ngắn, Túc Dạ Dực không cách nào rõ ràng ý tứ của câu nói này, không, hẳn là rõ, nhưng đầu óc trống rỗng, không biết phải phản ứng thế nào.
Quá lâu sau, tư duy hỗn độn mới bắt đầu xuất hiện phản ứng, phản ứng này trực tiếp biểu hiện trên mặt, “Ha, ha,” Túc Dạ Dực cười khẽ, nhưng tiếng cười miễn cưỡng lại vặn vẹo, đó căn bản chẳng phải tiếng cười, chỉ là phát ra âm cười mà thôi.
Ngoại trừ như vậy, hắn không biết nên nói ra sự phức tạp trong tâm tư thế nào, hắn nên cao hứng, không phải sao? Quân vương của hắn thành hôn, hắn nên vui vẻ, không phải sao? Thế nhưng sao một chút cảm giác cao hứng, vui thích đều không có, không phải quân vương hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-nhieu-kinh-thuong/2030822/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.