Khi hoa khôi nói ra đồng âm cái tên Tinh Thương (1),giống như có sấm sét nổ vang trong đầu Túc Dạ Dực, đem toàn bộ nghi vấn vứt bỏ hết, suy nghĩ cũng không, liền làm ra phản ứng như bản năng, khiến hoa khôi không thể nói tiếp.
Một đôi tay băng lạnh tao nhã kẹp cổ họng nàng, nhấc nàng khỏi mặt đất, nhìn không ra, thể trạng của Túc Dạ Dực không tính là to lớn lại có sức mạnh đáng sợ dường vậy, dù sao thể trọng của một nữ nhân đã trưởng thành cũng không tính là nhẹ.
Đây là thành quả mà Túc Dạ Dực học tập cùng Kình Thương, khi rèn luyện lực lượng *** thần, cũng rèn luyện luôn thân thể, tuy không có sức lực to lớn vô cùng như Cận gia Cận Dũng, nhưng sức tay không tính là nhỏ.
Khuôn mặt đẹp đẽ của hoa khôi vặn vẹo thống khổ nhìn thiếu niên mang vẻ đẹp hiếm có phảng phất những tia nắng bé nhỏ, lại như biến thành kẻ khác, khiến người run rẩy từ sâu tận linh hồn, đôi mắt màu băng lam kia không một tia cảm tình, phản chiếu dáng vẻ của bản thân, thân thể run rẩy không phải vì đau đớn, mà là bởi băng hàn đối phương biểu lộ.
“Làm sao ngươi biết cái tên này?” Tiếng nói trong trẻo của thiếu niên có uy lực khiến không khí kết băng, ngữ điệu mềm nhẹ khiến lòng người tê dại, rõ ràng không phải uy hiếp, nhưng áp lực kia lại khiến người cảm thấy đáng sợ.
Kình Thương, danh tự này là tên quân vương của hắn, tuy nơi này là Hiển quốc, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-nhieu-kinh-thuong/2030819/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.