Ôn Chủy Vũ ăn no, thu dọn chén bát đi vào bếp thì thấy Ôn Nho lão tiên sinh vẫn còn ngồi ở phòng khách, dường như đang đợi cô để bàn chuyện. Cô ngồi cạnh Ôn Nho lão tiên sinh, thò đầu ra nhìn đồng hồ để bàn, nói: "Đã hơn mười một giờ rồi, lão tiên sinh đây có chuyện gì chăng?"
Ôn Nho lão tiên sinh mặt mày nghi hoặc nhìn cô: "Nội thấy bức hiện tại con đang vẽ hình như là bức đã vẽ trước đây? Diệp Linh đến tìm con sao?"
Ôn Chủy Vũ gật đầu: "Mới đến lúc chiều." Cô mang chuyện hôm qua Diệp Linh sai người gửi bái thiếp tới xong hôm nay mới đến nhà nói hết ra, lại nhớ tới lời nhắc nhở của Phạm Phong, lờ mờ cảm giác được có điểm không đúng. Cô tỏ vẻ đăm chiêu hỏi: "Nội, Diệp Linh... có phải có chuyện gì hay không?"
Ôn Nho lão tiên sinh bình thản nhướng mi, hỏi: "Có thể có chuyện gì?"
Ôn Chủy Vũ thấy động tác nhướng mi của ông nội, lập tức biết nội tình bên trong quả thật có vấn đề. Cô nói: "Nội xem, cháu gái của nội giờ phải bắt đầu tự lập, chăm chút gia đình rồi..." Cô nói được một nửa thì trông thấy khóe môi của Ôn lão tiên sinh giật giật, đành phải tạm ngừng, sau đó mặc kệ trong lòng ông nội hoài nghi, cô tiếp tục nói: "Nếu có chuyện gì nội phải nói với con, biết thêm chút việc cũng không phải là chuyện gì xấu, đúng không?"
Ôn Nho lão tiên sinh đưa mắt ngắm nghía Ôn Chủy Vũ, lúc này mới nói: "Con không kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-nhan/2538478/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.