Chạy tọc tạch ra khỏi nhà hàng, cô có nhìn lại Dương Thịnh và cô gái kia rồi tiếp tục hành trình. Xem tờ giấy tìm việc những chỗ được cô khoanh tròn đã bị cô đánh dấu X gần hết, chỉ còn một chỗ là chưa đánh dấu là nhà hàng Pháp quy mô vừa đang cần người.
Ban đầu không có ý định làm phục vụ, nhưng cả ngày chỉ có duy nhất nhà hàng đó là chưa thử
" quyết định đến đó một chuyến "
30p sau /
"Nhà hàng An Khang đường số 5 Phúc kiến cách trung tâm thành phố 25km " kiến trúc nhà hàng cổ kính trang nhã những món đồ trang trí nhuộm màu thời gian,ấn tượng đầu tiên nhà hàng mang đến đó cảm giác pha trộn hiện đại hèm những nét hoa văn điêu khắc trên tường có sự góp mặt văn hóa trung cổ,âu cổ sự lãng mạn tinh tế không kém phần độc nhất vô nhị.
Hải My đẩy của vào trong " xin chào", tôi đến đây để xin việc.
Cô nhân viên ở quầy thu ngân lịch sự bảo cô ngồi đó chờ một rồi liền vào trong báo lại với một ai đó.
Được 5' có một chú trung niên vén rèm bước ra, cao tầm 1m78, tóc cũng đã phai màu nước da ngâm nâu,chân hơi chậm rãi đi đến,ông ta ra hiệu bảo cô ngồi xuống!
Chào cô
Cô gật đầu
Ánh mắt chú nghiêm nghị nhìn cô rồi nói " đưa CV của cô cho tôi xem một lát"...cô muốn uống gì không?
" đây ạ " cảm ơn tôi không khát!
Ùm
Xem kĩ một hồi... Nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-mua-xuan-co-tron-ven-khi-khong-co-anh/2667364/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.