Lúc sau cô được lệnh bưng mâm lên bàn trên, không kịp nghĩ cô lao sạch tay rồi bưng thêm một mâm đầy món VIP lên bàn VIP khác.
Lần này không thuận lợi như vừa rồi
Vừa ra đến sảnh từ đằng xa xa có 2 đứa bé chừng 6 tuổi chạy loạn cô nghĩ đó chắc là con của khách trong quán cầm máy bay giấy nô đùa chạy giỡn lao về hướng cô đang đi.. Linh cảm có chút chẳng lành nên cô đã né đường sau cái bàn bên cạnh. Phòng chuyện không may
Nhưng chuyện xui rủi đâu ai muốn một cái "rầm " vang lên. Cô bị trật chân ngã nhào xuống sàn.Nghe tiếng động ai nấy ngóng mắt nhăn mặt xen khách hàn điều là dân tài phiệt ưa sạch sẽ cũng tỏ ra ánh mắt châm điếm nhìn đứa phục vụ như cô
Bị Chú Tài bắt gặp đi ra mắng cho một trận ra hồn - Nè, đi đứng kiểu gì vậy, ngày đầu tiên đi làm đã như thế, có còn muốn làm tiếp không hả.
Mặt có chút tái... xin tha lỗi do con bị trượt chân... vừa giải thích mắt cô đỏ lệ: Đây là lần đầu tiên cô rơi vào trường hợp mà mình không bao giờ ngờ tới. Ở trường là học sinh u tú xuất sắc,khi đi làm lại tự trách bản thân sao lại tệ hại đến vậy.
- Do là lần đầu nên tôi tha nhưng cô phải bị trừ 30% tiền lương trong ngày.
- Mau thu dọn đống bầy nhầy này đi, nhanh lên cho tôi: Quản lí mắng
Vâng vâng do quá căng thẳng trong dọn cô đã bị miễn cắt vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-mua-xuan-co-tron-ven-khi-khong-co-anh/2667361/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.