Ba tháng sau.
Tô Mã lại tiến vào vòng công lược.
Thân thể lần này không nhu nhược giống lần trước, lúc mơ mơ màng màng bị người vớt lên, cũng không cảm giác quá lạnh.
Nàng nằm trên giường, cả phòng tràn ngập thanh hương.
Thanh hương này như trộn lẫn hương rượu huân say. Khiến người ta cảm giác lười nhác, nhưng trong lòng lại sinh ra chút lửa nóng.
Nàng ngủ mà mồ hôi đầm đìa, giả bộ ngủ cũng không nổi, vừa mở mắt ra, liền nghe một tiếng kinh hô.
Nàng hơi hơi ngồi dậy, 3000 sợi tóc lưu luyến bờ vai khẽ rơi xuống.
Nàng nhìn nha hoàn đang đứng đầu giường, hỏi:
- Ngươi là ai?
Nha hoàn lấy lại tinh thần, sắc mặt ửng hồng, không dám nhìn nàng:
- Hồi, hồi bẩm cô nương, nô tỳ gọi là Quyên Nhi.
Tô Mã nâng mắt, đánh giá căn phòng. Thấy nơi này trang trí tinh xảo, lụa mỏng phiêu đãng, ám hương di động. Nói là phòng, chi bằng nói giống hậu viện ở Di Hồng Lâu.
Nhưng so với hậu viện ở Di Hồng Viện thì tinh xảo hơn nhiều.
Quyên Nhi cẩn thận nhìn nàng một cái, rồi đến bên bàn rót một ly trà:
- Cô nương, thân thể có gì trở ngại?
Nàng hơi ngã về phía sau, nâng cánh tay lên. Sa y điệp lạc, lộ ra cổ tay trắng nõn, đầu ngón tay xuyên qua làn tóc, đảo qua môi anh đào, dừng ở xương quai xanh, nàng khẽ cong môi:
- Hình như không có chổ nào không thoải mái.
Sắc mặt Quyên Nhi ửng hồng, tay bưng chén trà khẽ run run:
- Người, người không sao là tốt rồi.
Tô Mã tiếp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-mang-cong-luoc-vai-ac/1141110/chuong-50-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.