Sau cơn mưa trời lại sáng, đường về Khê Thủy thôn, trong một đêm mưa đã nở mấy đóa hoa.
Vách đá từng có vết máu đã bị mưa to cọ rửa không còn một mảnh, gió núi gào thét, mơ hồ có thể thấy được khói bếp lượn lờ ở Khê Thủy thôn.
Nơi xa một mảnh xanh biếc, trước cổng Khê Thủy thôn, Truy Thiên cùng Trục Địa phát ra từng trận hí vang.
Bách Lý Kiêu đứng trước vách núi, vạt áo phần phật, hơi chớp mắt, nghe Cung thúc khàn khàn mở miệng:
- Công tử, Tiểu Lê cô nương đã táng ở sau núi Khê Thủy thôn. Nơi đó núi cao đường xa, sẽ không có người quấy rầy.
Hắn quay đầu, thanh âm trầm thấp:
- Vất vả ngươi.
Cung thúc lắc đầu, nghe thanh âm của hắn vô bi vô hỉ, có chút do dự mở miệng:
- Người chết là đại sự. Ta không nhìn được khi mộ bia chỉ có hai chữ ' Tiểu Lê ', vì thế phái mặc ảnh đi tra. Lại không tra được một chút tin tức gì về nàng.
Dừng một chút:
- Ở chung quanh Biện thành, cũng không có y quán hoặc là dược đường nào, có nữ nhi trốn đi. Mặc ảnh cầm bức họa đi tra, vẫn không có ai nhận ra nữ tử trong bức họa...
Thuộc hạ của Vô Thượng Phong không phải giá áo túi cơm, trong đó mặc ảnh đứng đầu, còn là phụ tá đắc lực của Bách Lý Kiêu. Nếu bọn họ không tìm ra tin tức về Tiểu Lê, chứng tỏ đối phương hoặc là quỷ mị, hoặc là...Căn bản không có người này.
Nói xong, Cung thúc như cảm thấy nếu đã nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-mang-cong-luoc-vai-ac/1141109/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.