Hôm sau ta liền hạ một chút dược vào đồ ăn sáng của Cơ Lưu Tiêu, cho nên trước lúc xuất chinh, hắn thành công bị ngã bệnh, Vũ Liên Nhi tấtnhiên là rất nóng vội, nhưng ngay sau đó lại cười đến sáng lạn, tâm tình khá tốt chúc chúng ta vừa xuất quân đã thắng lợi.Ta tự nhiên hiểu được ý nghĩa của nụ cười tươi này, nàng là nhậnđịnh chúng ta sẽ lại một lần nữa thất bại thảm hại, cho nên Cơ Lưu Tiêucó thể tránh được một trận chiến này, tất nhiên là rất tốt.“Chúng ta tất nhiên sẽ thắng ngay từ trận đầu.”
Ta cúi người ở bên tai nàng nhẹ nhàng mà nói: “Vũ Liên Nhi.”
Nàng ngẩn ra, kinh ngạc nhìn ta, ta lại chính là cười đến càng thêmvô tội, quay đầu nói với Thủy Bất Nhàn: “Bất Nhàn, chúng ta xuất phátthôi.”
Thủy Bất Nhàn từ trước đến nay ở trong quân đội của Đông Hải rấtđược lòng người, cho nên mặc dù Cơ Lưu Tiêu không có ở đây, nàng cũng có thể một mình đảm đương một phía.Nàng gật đầu, thanh âm trong trẻo vang lên “Xuất phát.”
Dưới gió lạnh, lá cờ ở trong gió lạnh rung động, Thủy Bất Nhàn mộtthân chiến giáp màu xanh, uy nghiêm ngồi ngay ngắn ở trên lưng ngựa,thật giống như một nữ chiến thần từ trong thần thoại viễn cổ bước ra.Nàng như vậy, từng rong ruổi ở trên sa trường, bày mưu nghĩ kế.Ta không khỏi nhìn nàng mỉm cười, sau đó giục ngựa đi về phía trước.Giờ khắc này, toàn bộ đều đã ở trong kết cục đã định, Vũ Liên Nhi mặc dù đã biết, cũng không thể thay đổi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/3116044/quyen-3-chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.