Cơ Lưu Tiêu gắt gao ôm chặt lấy ta, đầu ngón tay ta xuyên qua máitóc đen nhánh của hắn, cả hai đều không lên tiếng, chính là lẳng lặng ôm lấy nhau.
Có lẽ giữa chúng ta chưa từng có kề cận như thế này.Lúc trước hắn là lục Vương gia của Đông Hải quốc, mà ta cũng là HạNguyệt Nhiễm giả, khi đó cả hai đều tranh phong đối mặt nhau, hai bênđều tính kế lẫn nhau, đến cuối cùng cả hai đều cùng bị thiệt hại.Mà sau đó, khi thân phận của ta đã được sáng tỏ, tất cả đều được làm sáng tỏ, nhưng chúng ta lại cố tình trong lúc đó vẫn không thể tới gầnnhau, nhìn như rất gần, nhưng lại cách xa như hai thế giới, mong muốn mà không thể thành.
Mà nay giờ khắc này, thật sự là rất gần, gần cơ hồ có thể nghe đượctiếng nhịp tim đập của nhau, có thể cảm nhận được đối phương suy nghĩmuốn biểu đạt ý tứ.Khoảnh khắc này là vĩnh hằng.Lơ đãng ngước mắt nhìn lên, lại thoáng nhìn thấy một góc áo màu xanh xẹt qua, biến mất ở ngoài doanh trướng.Mị…Ta không khỏi ngẩn ra, duỗi tay nhẹ nhàng đẩy Cơ Lưu Tiêu ra “Tiêu, chàng về trước đi.”
Hắn khó hiểu nhìn ta liếc mắt một cái, theo sau hiểu rõ nói: “Nàng cũng nên nói rõ mọi chuyện với hắn.”
Ta thản nhiên gật đầu, lại cảm thấy rất nặng nề.Có lẽ giờ phút này ta cùng hắn, không thể chân chính làm thương tổn ai.Đối với ta mà nói Mị chính là một bằng hữu quan trọng nhất, nếu như phải vì ai mà làm thương tổn hắn, ta làm không được.Cơ Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/3116043/quyen-3-chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.