Tiếng sáo vang lên dần dần gần hơn, kia náo động ồn ào, kia tranhcãi ầm ĩ, kia tiếng chén rượu chạm vào nhau, kia tiếng nói chuyện lầnlượt thay đổi đề tài, hoàn toàn đan xen vào cùng một chỗ, truyền vào bên tai ta.Ta đột nhiên thanh tỉnh lại, kéo kéo vạt áo của mama kia, mà nàngcũng đã buông chúng ta ra, cũng không để ý đến ánh mắt của mọi người,chỉ nhìn lên vương thượng nói: “Vương thượng, người từng thiếu ta mộtyêu cầu phải không?”Thật là vô lễ, một chút cũng không có ý thức thân phận mình là cungnữ, cứ như vậy thẳng tắp nhìn vị quân vương kia, cứ như là chuyện đươngnhiên cùng đưa ra điều kiện.Nàng thật sự chính là một cung nữ lớn tuổi có suy nghĩ sâu sắc sao?
Ta không tin.Mọi người lại như không có gì kinh ngạc, thậm chí ngay cả vị vươngthượng kia cũng không có chút không vui, chính là hiền lành hỏi: “Tô phu nhân, người muốn cái gì? Chỉ cần quả nhân có thể làm được, nhất địnhquả nhân sẽ đồng ý.”Một màn quỷ dị như thế, cũng chỉ có ta là cảm thấy kinh ngạc.Mama tay chỉ vào ta, cao giọng nói: “Ta muốn nha đầu này gả cho Tiểu Hiên.”Thanh âm của nàng vang dội như thế, cơ hồ mọi người ai cũng đều nghe rõ.Chính là lời này vừa nói ra, biểu tình của mọi người có thể nói phong phú đến cực điểm.Trên mặt Hạ Diệp là ngưng trọng, đại phu nhân trên mặt là vui sướngkhi người gặp họa, Hạ Nguyệt Sanh không biết là vui hay là buồn, còn cóHạ Nguyệt Mộng là một bộ dáng dịu dàng như trước, tựa hồ như không cóphản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/3115713/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.