“Mama, công phu của người càng ngày càng lợi hại nha.” Cơ Lưu Hiên làm như đã quen, nhàn nhã nhắm hai mắt, cười trêu ghẹo.Mama kia thấp giọng xùy một tiếng, tuy là chửi bậy nhưng lại mangtheo vài phần bất đắc dĩ cùng sủng nịch “Ai như ngươi tiểu tử này, lạikhông lo học tốt một chút.”Cơ Lưu Hiên liếc nhìn ta một cái, không biết suy nghĩ cái gì, theosau cũng là mở miệng nói: “Mama, người có biết, nương người…” Câu nói kế tiếp có lẽ bởi vì ta ở đây mà không nói tiếp được, chính là trong câunói đó có ý tứ gì thì chỉ có hai người bọn họ hiểu được.Lúc này, ta cũng không muốn đi tìm tòi nghiên cứu những ân ân oánoán của bọn họ, chính là bất mãn kêu lên: “Lão thái bà, mau thả ta ra.”Hạ Nguyệt Nhiễm là ác nữ, ác nữ sẽ có bản sắc của ác nữ, huống chita là Nguyệt Liễu Lăng bao lâu như vậy, lại bị người ta kéo đi, nghĩvậy, lại bất mãn trừng mắt liếc nhìn nam tử đang cười đến sáng lạn kia.“Tiểu nha đầu lừa đảo, dám bảo ta là lão thái bà, chờ ngươi gả choTiểu Hiên, ngươi còn phải xưng ta một tiếng mama.” Mama kia không có một chút ý định buông tay, lại bá đạo không cho người khác cự tuyệt.Lão cung nữ này, có võ công cao và lại kiêu ngạo như thế, không biết rốt cuộc là thần thánh phương nào?“Bổn tiểu thư không lấy chồng, các ngươi nên đi Minh Nguyệt thànhhỏi thăm một chút, bổn tiểu thư ta là ai?” Ta nghĩ, nếu bày ra danh hiệu của Hạ Nguyệt Nhiễm, chắc là không có người dám thú.Mama kia tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/3115711/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.