"Anh thấy việc tốt anh làm chưa, hại tôi suýt gãy lưng, gãy cổ luôn đây này."
Vừa dìu Hà Băng, cánh tay anh quàng qua cổ cô nặng trĩu, giờ lại bị ngã lăn ra đây khiến cả tấm lưng đều ê ẩm.
An Thanh vừa nói vừa nhăn nhó thở dài rồi lại đưa ánh mắt bất lực nhìn sang người đàn ông bên cạnh. Dù cô có đang mắng thì anh ta cũng chỉ cong lên một nụ cười ngây ngô, đôi mắt khẽ nhắm hờ, nửa tỉnh nửa mơ.
" Kiếp trước tôi có mắc nợ gì anh hay sao?"
Lại một tiếng thở dài nữa hắt ra, cuối cùng vẫn là cô không lỡ để Hà Băng chân đeo giầy, thân mang tây trang đắt đỏ, cổ thắt cà vạt chỉnh chu đi ngủ thế nên chỉ có thể bật dậy giúp anh bỏ giầy, cởi áo vest rồi tháo cà vạt.
Lúc này cơ thể người đàn ông đã không còn bị vướng víu bởi những lớp trang phục xa hoa. Sau khi chỉnh cho Hà Băng một tư thế nằm thoải mái An Thanh lại cẩn thận kéo chăn lên đắp cho anh.
Nhìn mọi thứ đã ổn cô mới có thể yên tâm rời đi thế nhưng khi đôi chân dài thẳng tắp ấy chỉ vừa chạm xuống nền nhà còn chưa kịp đứng lên thì cổ tay cô đã bị một lực xiết mạnh kéo lại.
Bị lực tác động bất ngờ khiến cho cơ thể không chút phòng bị của An Thanh lại một lần nữa ngã xuống bên cạnh người đàn ông.
Khi cô còn chưa kịp phản ứng lại thì giọng nói trầm khàn hoà quện cùng hơi men lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-doi-ta-co-the-ngung-dau-thuong/2924799/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.