Nhìn vào nụ cười xinh đẹp ấy khiến Hà Băng có chút ngỡ ngàng. Đã rất lâu rồi cô không còn cười với anh. sau khi kết hôn, cô luôn nhìn anh bằng ánh nhìn sợ hãi, những ngày gần đây ánh mắt ấy còn chứa đựng cả sự ghét bỏ. Giờ phút này nhìn cô cười cười nói nói thật khiến anh không dám tin vào mắt mình. Trái tim nơi ngực trái cũng như đang lỡ đi một nhịp.
" Em cười lên rất đẹp." Ngây ngốc nửa ngày cuối cùng anh cũng thốt ra được một câu.
Bỗng chốc hai má An Thanh trở nên đỏ bừng, cô xấu hổ không phải vì được khen mà vì câu nói của Hà Băng đã cho cô biết nụ cười đó đang bán đứng chính mình. Thì ra cô cũng không ghét bỏ anh như cô vẫn nghĩ, trái lại vẫn là muốn bên anh một đời. Thì ra sau những oán trách ngậm ngùi vẫn là nỗi nhớ thương còn đang dang dở.
" An Thanh, anh có chuyện muốn nói."
Khi cô vẫn đang chìm trong mông lung thì anh lại lần nữa cất lời.
" Chuyện gì, anh nói đi." Cảm nhận được trong giọng nói của anh toát ra sự nghiêm túc vì vậy cô cũng nhanh chóng thu lại tâm trí đang trên mây của mình để lắng nghe.
" An Thanh, ngày mai An Nhiên về rồi. Chúng ta tổ chức hôn lễ nhé."
An Thanh vẫn biết Hà Băng còn có một cô em gái là Hà An Nhiên có điều suốt ba năm quen Hà Băng cô chưa từng gặp mặt cô gái ấy, chỉ nghe anh nói em gái đang du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-doi-ta-co-the-ngung-dau-thuong/2924789/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.