Lý Nhã Tịnh xuống bếp, xắn tay áo lên nấu cháo cho anh. Mấy cô giúp việc liền ngăn lại, bảo :
“Tiểu thư, cô để chúng tôi làm cho.”
Cô mỉm cười, lắc đầu, giọng dịu dàng :
“Cháu làm được mà, các cô cứ đi nghỉ đi.”
Một bác lớn tuổi ở lại cạnh cô, trò chuyện cho cô đỡ buồn.
“Tiểu thư, bà già này nhiều chuyện, muốn hỏi cô một câu có được không?”
Cô nhìn bà, đáy mắt trong trẻo, đáp :
“Dạ vâng, bác cứ hỏi đi.”
“Cô có phải bạn gái của cậu chủ không vậy? Tôi thấy đây là lần thứ hai cậu ấy dẫn cô về nhà rồi. Từ lúc tôi làm việc cho tới bây giờ, tuyệt nhiên không thấy một cô gái nào có thể đặt chân được vào đây dù chỉ là nửa bước. Cô đúng là rất đặc biệt đấy.”
Động tác của Lý Nhã Tịnh liền dừng lại. Cô đưa mắt nhìn bác giúp việc, gương mặt có chút khó xử.
“Thật ra, cháu chỉ là nhân viên bình thường thôi ạ.”
Người giúp việc à một tiếng, đôi mắt vẫn còn nghi ngờ, lẩm bẩm nói :
“Vậy thì lạ thật đấy! Nhưng mà tôi chắc chắn rằng, cậu chủ có tình ý với cô.”
Nói rồi, bà cười tủm tỉm, đi ra ngoài. Lý Nhã Tịnh đờ người hồi lâu, đầu óc không tiêu hóa kịp. Nghe thấy tiếng sôi sùng sục bên cạnh, cô mới sực tỉnh ra, lập tức khuấy cháo.
Lưu Cảnh Nghi ngồi vào bàn, mở máy tính, giải quyết công việc. Quả là vết thương trên bả vai gây cản trở anh rất nhiều, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-co-the-ben-nhau-lan-nua/1987086/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.