"Tôi... tôi" An Minh ngập ngừng vẫn chưa biết nói sao cho hắn không tức giận. Vì cậu thừa biết bây giờ Văn Chu ắt đã tức điên người thiếu điều chưa cho cậu một trận nên thân mà còn dằn lòng xuống hỏi cậu là đã kiềm nén lắm rồi. Hắn nhìn cậu ấp úng vậy liền tức điên lên mà mạnh mẽ nắm lấy cánh tay cậu lôi về phòng. Cậu hoảng sợ mà ràng gỡ tay hắn ra nói
"Anh... anh buông ra đã. "
Hắn không để ý đến lời cậu mà thẳng tay quăng cậu lên giường, sau đấy áp thân thể mình lên ôm lấy cậu mà bắt đầu hôn. Sau đấy hắn lại mạnh mẽ lật cơ thể cậu lại mà hôn lên hình xăm sau gáy. Cậu bất giác hoảng sợ, tay cũng vô thức đánh trúng mặt hắn một cái rõ đau.
Bất ngờ bị cậu đánh làm Văn Chu không phòng bị trước mà ôm mặt than một tiếng, cậu nhân lúc hắn sơ sẩy liền chạy khỏi vòng tay hắn xông thẳng ra khỏi nhà.
Ngờ đâu chỉ vừa chạy tới cửa phòng lại đâm thẳng vào một người khác, cậu té ngửa ra sau mới bát giác ngước lên nhìn người nọ. Đại não liền co rút một trận, chính là Tú Triệt... vậy là tên này đã thấy một màn ân ái vừa rồi cưa hắn với cậu. Cậu không khỏi ngượng ngùng, tính lách qua người Tú Triệt mà đi ra khỏi cái nhà này liền bị một cánh tay đằng sau mạnh mẽ lôi lại không tài nào bước thêm bước nào. An Minh quay lại đã thấy mặt hắn đã một cỗ hàn khí. Liền không dám ồn ào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-anh-co-yeu-toi/230108/chuong-14.html