Hắn bước lại gần giường cậu vỗ nhẹ xuống gọi
"Em mau dậy ăn cháo với uống thuốc"
Cậu lơ mơ ngồi dậy nhìn hắn. Tay đưa ra đỡ tô cháo, cơ thể vì mất sức mà mém trượt tay. May mắn hắn lẹ tay đỡ lại kịp nếu không cậu đã bị phỏng rồi. Hắn cầm lấy tô cháo, múc từng muỗng ra thôi sau đó đưa tới trước mặt cậu. Khẩu lệnh nhẹ nhàng
"Mở miệng"
Cậu sắc mặt trầm xuống. Vẫn nhất quyết không muốn để hắn đút cho ăn, tay muốn lấy bát cháo nói
"Tôi tự ăn được..."
Hắn lạnh mặt, không hề suy chuyển. Tay vẫn giữ nguyên vị trí đưa tới trước mặt cậu lập lại một lần nữa
"Mở miệng, ĂN!!"
Cậu biết không thể lay chuyển được hắn nên cũng đành chịu mà ăn theo ý hắn. Chậm rãi mở miệng ra mà ngậm lấy cái muỗng hắn đưa tới.
Sau gần nữa tiếng cậu cũng chỉ cố gắng nuốt được nữa tô cháo, Văn Chu cũng không ép cậu ăn tiếp. Hắn đưa tay qua lấy ly nước đặt trên đầu tủ kế bên giường đưa cho cậu cùng bịch thuốc để cậu uống.
Cậu chậm rãi uống còn hắn thì đi dẹp tô cháo. Đợi đến khi hắn vô lại thì cậu đã ngủ thiếp đi từ bao giờ... dù gì hôm nay cũng là chủ nhật nên hắn để cậu ngủ cũng chả kêu dậy. Cậu ngủ từ trưa đến gần 7h tối mới lơ mơ ngồi dậy nổi, cảm thấy thân thể ổn hơn rất nhiều liền đứng dậy đi thay đồ.
Kế đó lại đi lục điện thoại để lại trong căn phòng của mình, An Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-anh-co-yeu-toi/230107/chuong-13.html