Sau gần nữa tiếng hơn cậu mới nặng nhọc bước ra khỏi nhà bếp, căm giận nhìn hắn
"Cơm nấu xong rồi... anh, mau lấy nó ra cho tôi..."
Hắn cười đểu mà nhìn cậu, đôi mắt nhếch lên "Hử? Sao em nóng vội thế??? Từ giờ tới tối còn dài, tới sáng còn dài hơn nữa mà..." ( lầy :)))) )
Cậu tái mét mặt, nhìn hắn hồi lâu. Rốt cuộc cũng đành chịu, biết có nói lý với tên này cũng không được. Cậu thở dài một hơi sau đó nói
"Ừ... Nhưng cho tôi lấy ra đi tắm cái. Được không??"
Hắn thấy cậu thờ ơ như thế liền muốn trêu chọc cậu nhiều hơn nữa, cho đến khi cậu phải khóc lóc mà cầu xin hắn tha cho mới thôi
"Muốn tôi lấy nó ra? Em thử cầu xin tôi đi. Nếu cảm thấy được tôi đồng ý lấy nó ra cho em, cũng không bắt em phải chịu đựng nó cả tối nữa."
Cậu liếc hắn đầy bực tức, thầm nghĩ tại sao tên khốn này một ngày không hành hạ cậu là ăn không no chắc. Thấy cậu đứng thẫn thờ ra mà không trả lời hắn hỏi lại lần nữa
"Thế nào? Quá lợi cho em rồi còn gì..."
Cậu lặng lẽ nuốt cục tức ngược lại vào bụng mình, thờ ơ nói
"Vậy tôi đi ngủ... khi nào muốn làm thì vào phòng kêu tôi."
Lần này mặt hắn xanh lại. Hắn con mẹ nó chính là muốn thao chết tên con trai cứng đầu cứng cổ đang đứng trước mặt mình này, rõ ràng chỉ cần cầu xin thôi. Hắn chắc chắn sẽ tha cho cậu... nhưng lần này thì thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-anh-co-yeu-toi/230099/chuong-5.html