Hắn Thấy cậu run rẩy đến độ thở dốc, mặt đầy mồ hôi mới buông tha mà tắt cái máy đang hoạt động trong mông cậu đi
"Lần này tha cho em"
Cậu chả đáp lại hắn, mặt vẫn cứ nằm úp xuống bàn để ráng điều chỉnh lại hơi thở gấp gáp của mình. Dù gì cũng là tiết cuối nên hắn cũng thấy chán. Liền xách cặp, kéo cậu đứng lên đi ra cửa liền bị cô giáo gọi lại
"Hai em đi đâu đây?? "
"An Minh bị mệt, em đưa cậu ấy về nhà nghỉ ngơi!!" Văn Chu trả lời.
Cô giáo nhìn hắn xong lại nhìn Văn Chu, chán ghét ánh mắt của bà cô soi mói nhìn mình hắn liền bồi thêm "Thắc mắc cô có thể gọi ba tôi nói chuyện" nghe xong cô giáo cũng tái mặt chả nói gì mà tiếp tục giảng bài, cả lớp thì đợi hắn dắt An Minh vừa rời lớp là bắt đầu bàn tán.
Cha hắn chính là chủ tịch công ty lớn mạnh nhất nhì đất nước này, ngôi trường này do chính tay cha hắn nâng đỡ.
Nên hắn cũng chả sợ, dù gì thì kiến thức của hắn cũng đủ để đi dạy rồi. Đơn giản là hắn thích đi học để gặp con người đang bực dọc vì bị hắn nắm tay lôi đi khi tiết học còn chưa kết thúc này.
Hắn cảm thấy mình hứng thú với con người này, đến nỗi nếu nhốt hắn với cậu chung 1 phòng dù cả tháng, cả năm... hắn cũng chẳng hề biết chán. Tuy nhiên, hắn lại chả xác định được tình cảm mà mình dành cho cậu.
Từ trước tới giờ hắn chỉ xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-anh-co-yeu-toi/230098/chuong-4.html