Ngắm hoài cũng chán, không khí cũng trầm xuống không ít, Văn chu nhàn nhạt mở miệng trước
"Hình xăm đó... em xoá rồi?"
An Minh nghe hắn nhắc tới hình xăm biểu tình liền cứng ngắc, mắt khẽ liếc đi chỗ khác "Ừ..."
"Bao giờ?" Hắn hỏi cậu
"Hả?" An Minh chưa hiểu ngụ ý của hắn cho lắm nên hả một tiếng lại, muốn nghe rõ ràng câu hỏi của hắn
Văn Chu nhẹ nhàng đứng dậy khỏi ghế mà bước tới chỗ cậu, tay khẽ sờ vào gáy cậu nói
"Xoá nó... từ bao giờ?"
Cậu sợ hắn đụng chạm một hồi lại quá trớn, liền nhích nhích ra một xíu
"Qua bển được vài tháng... liền xoá"
Văn Chu nghe cậu nói vậy, cũng không biết nên hỏi gì tiếp theo... nếu hỏi em ở bển như thế nào hay là có ai khác thì thật là... dù gì cậu đi cũng là một phần tại hắn. Hỏi như thế khác gì tự chọc vào ổ kiến lửa của nhau. An Minh nhìn hắn lặng thinh một hồi, cũng chỉ khẽ thở dài nói
"Tôi ổn, anh đừng lo quá. Chuyện năm đó, anh quên đi. Tôi với anh không nên như thế, tôi không đáng để anh nhọc công đến thế. Năm đó, là tôi sai..."
Văn Chu nghe cậu nói vậy còn gấp gáp hơn, nhẹ nhàng bước tới mà ôm cậu khẽ nói
"Tôi yêu em"
An Minh nghe liền nhiếu mày lại, tâm trí vẫn như trên mấy, ngơ ngác nhìn hắn một hồi. Hắn thấy cậu ngơ ra như thế liền giữ chặt gáy cậu mà hôn sau vào khoang miệng cậu, cảm nhận từng hơi thở của người mà mình mong chờ suốt ba năm qua. An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-anh-co-yeu-toi/1029505/chuong-31.html