Nghe An Minh nói đừng để cậu hận hắn, Văn Chu trầm ngâm trong chốc lát, liền nhẹ nhàng cùng An minh hôn môi, hôn thật sâu, khẽ liếm láp từng ngóc ngách trong khoang miệng cậu mà phát ra những âm thanh dâm mĩ, cậu cũng khó chịu mà phải tiếp nhận sự khiêu khích này của hắn. Hôn thoả thích hắn mới buông cậu ra. Yên ổn nằm xuống ôm cậu, An Minh theo phản xạ liền cứng người lại
Văn Chu thấy cậu không tự nhiên thế, cũng chỉ khẽ hôn ngay gáy cậu nhẹ một cái bảo
"Đừng lo, tôi không làm... ngủ đi, đêm nay ngủ với tôi. Để tôi cảm nhận em vẫn còn, vẫn ở đây với tôi"
Nghe Văn chu nói câu đó ra làm An Minh không khỏi một trận đau lòng, chỉ biết khẽ thở dài mà để hắn ôm. Cậu... thật sự cũng rất nhớ cái ôm này, hơi ấm này. Nhưng cậu sợ... sợ rằng mình lại phải luôn luôn chạy theo hắn, thực sự cảm giác rất mệt mỏi.
Thấy cậu trầm ngâm thế, hắn ngắm cậu một hồi, mới đứng lên nhìn điện thoại thấy cũng chỉ mới hơn một giờ trưa một chút, ngủ giờ này thì đúng là không ổn tí nào. Đang bận suy nghĩ thì hắn cậu có dấu hiệu muốn đứng lên tính đi, thì bị dây xích làm cho trở ngại, lúc này cậu như nhớ ra chân mình còn bị ràng buộc mà tâm tình vừa tạm ổn lại bắt đầu khó chịu. Hắn cũng chỉ lạnh lùng nhìn một màn đó của cậu mà nói
"Bao giờ về tôi sẽ gỡ ra cho em, Nếu tôi hiện tại tháo ra chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-anh-co-yeu-toi/1029504/chuong-30.html