Lâu Sâm nghe được giật mình, lập tức hiểu ra ngụ ý của Mộ Diệp. Y bây giờ đã bị pháp thuật phản phệ, sắc mặt thập phần tái nhợt, gương mặt lúc này cũng trở nên khó coi đi vài phần, nhưng ngữ khí vẫn như trước đầy bá đạo: “Ta mặc kệ đệ là tâm như tro tàn hay lạt mềm buộc chặt, quay về với hiện thực đi. Đệ dù là muốn chết, ta không cho phép thì cũng không thể chết.”
Y hôm nay là thiên đế cao cao tại thượng, làm thế nào mà tâm của một Hoa thần lại không chiếm được?
Huống chi Mộ Diệp vốn là vô pháp tự kềm chế mê luyến y.
Lâu Sâm nghĩ như vậy, lấy tay ôm mặt Mộ Diệp, sau đó hôn hắn thật sâu, đôi tay cũng lần mò xuống phía dưới.
Mộ Diệp gần đây cũng không có chống lại y, nhưng chưa từng có như bây giờ, im lặng không một chút phản ứng, Lâm Sâm hôn hắn, giống như hôn lên một cổ thi thể.
“Thế nào? Lúc này lại đối với ta giả chết à? Đệ tốt nhất không nên khiêu chiến sự nhẫn nại của ta.” Lâu Sâm lực đạo trên tay càng mạnh hơn siết chặt lấy thân thể Mộ Diệp.
Mộ Diệp không có phản ứng, thậm chí tròng mắt cũng không lay chuyển, chỉ thấy trước mắt mờ mịt hắc ám, hoàn toàn xem Lâu Sâm không tồn tại.
Lâu Sâm hận nhất là dáng vẻ này của Mộ Diệp, trong lòng vô cùng tức giận, trong cổ họng liền dâng lên một mùi tanh ngọt của máu.
Y ở tại đây một địa phương nguy hiểm lâu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liet-tam/2517603/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.