Màn đêm buông xuống.
Vầng trăng non hình lưỡi liềm.
Vài áng mây như sương khói rải rác trên bầu trời khuya.
Bóng cây trong màn đêm nhạt nhòa như mực.
Dãy phòng phía Tây của Phong viện thấp thoáng ánh đèn.
Trong lọ sứ trắng xanh có cắm một nhành mai vàng rực.
Lò sưởi cháy hồng tỏa hơi nóng ra xung quanh.
Như Ca tựa bên song cửa lặng yên đọc sách, Huân Y cẩn thận lau sạch bụitrên giàn hoa làm bằng gỗ trầm hương, Điệp Y cau mày chỉnh trang lại tấm đệm gấm trên giường.
Trong phòng vô cùng an tĩnh.
Nhưng bầu không khí lại phảng phất như bị dồn nén.
Điệp Y không nhịn được siết mạnh tấm đệm gấm trong tay, quay đầu nói: “Phong thiếu gia cũng thật quá đáng! Người rõ ràng là trong sạch, sao phải ởtrong cùng một viện với y chứ? Người ngoài mà biết được sẽ nói gì đây?”.
Sau sự việc vài ngày trước ở sành đường, Chiến Phong liền “mời” Như Ca chuyển tới Phong viện.
Như Ca vẫn chăm chú đọc sách, mỉm cười nói: “Đến đây yên ổn là được rồi”.
Điệp Y nói ngay: “Tiểu thư còn cười! Làm thế là ý gì chứ, nhốt chúng ta lạichắc?! Cả ngày bị nhốt trong Phong viện, muốn ra cũng không được, cũngchẳng có ai nói chuyện với chúng ta, ngay cả bọn a hoàn sai vặt thấychúng ta như thấy quỷ! Đừng nói người đang là trang chủ, cho dù thânphận chỉ là tiểu thư bọn họ cũng không thể làm càn như thế được!”
Như Ca thở dài. “Ta chỉ không ngờ hai tỷ cũng bị giam lỏng theo.” Xem raChiến Phong và Duệ Lãng không muốn cho nàng có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liet-hoa-nhu-ca/40478/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.