Sau đêm đó,bệnh của Như Ca dường như đãthuyên giảm, mấy hôm sau khi khỏi hẳn.Nàng không còn ở lì trong sơntrang cả ngày nữa mà thường xuyên ra ngoài dạo chơi,sắc mặt cũng hồnghào hơn nhiều,tinh thần phấn chấn hẳn lên,đôi mắt lấp lánh ánh cười.
Hoàng Tông thấy nàng dần hồi phục sau nỗi đau mất cha thì trong lòng lấy làmvui lắm.Cô choc him ưng đã được thuần dưỡng,chuyển bức thư thông báotình hình của Như Ca đến Tĩnh Uyên Vương ở phương xa.
Tuy nhiên,sau khi khỏi bệnh,Như Ca dường như vẫn không quan tâm lắm đếnnhững việc trong sơn trang,nàng ít khi tham gia bàn tính với các vịđường chủ tụ tập trong đường.Thường thường,lúc nàng nhận được tin tứcthì Chiến Phong và các vị đường chủ đã quyết định xong rồi,chỉ báo cáovới nàng cho có lệ mà thôi.
Điệp Y vốn cũng chẳng bận tâm lắm,cô chỉ cần tiểu thư vui vẻ là được.Nhưngrồi cho tới một ngày,khi Liệt Hỏa sơn trang quyết định cho Cơ Kinh Lôidẫn đầu những đệ tử tinh anh cảu các phân đà phồi hợp cùng một trăm mônđồ chi viện cho Thiên Hạ Vô Đao Thành cùng nhau đánh chiếm Giang NamPhích Lịch môn thì cô không còn nhịn được nữa.
“Sao lại phái Cơ thiếu gia đi chứ?Nơi ấy đầy rẫy những nguy hiểm kiamà?”.Điệp Y nhíu mày: “Trong trang còn rất nhiều người có thể đi,sao cứphải là Cơ thiếu gia đi mới được chứ,lẽ nào vì Cơ thiếu gia đã từng…”
Như Ca hiểu ý cô.
Thuở trước,vì câu nói của Cơ Kinh Lôi mà việc đề nghị đưa Chiến Phong lênlàm người thay mặt trang chủ của Duệ Lãng gặp trở ngại.Lại them Cơ KinhLôi vẫn một mực kính trọng chức vị trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liet-hoa-nhu-ca/40476/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.