Buổi sớm trong chu đình.
Vầng dương tinh khiết soi sáng khiến cho thân thể của Tuyết đang chơi đàn dường trở nên trong suốt.
Áo trắng lóa mắt.
Tóc dài ánh dịu.
Y xinh đẹp hệt như một vị tiên nhân trong truyền thuyết.
Thanh hồng ngọc phượng cầm giữa những ngón tay linh động của y như ẩn chứasinh mệnh, dào dạt tuôn ra những giai điệu tuyệt trần.
Như Ca áp người lên song cửa gỗ.
Xa xa ngắm nhìn y đến xuất thần. Trông th ấy Tuyết, nàng lại nhớ đến những tháng ngày tại Phẩm Hoa lầu, cõi lòng khi ấy ngập tràn hy vọng, tinhthần lên cao, muốn biết vì sao một người từ thanh lâu bước ra như Oánh Y lại có thể dễ dàng chiếm được trái tim của Chiến Phong.
Vì không cam tâm chấp nhận thất bại, nàng thậm chí còn dẫn theo cả Tuyết trở về Liệt Hỏa sơn trang.
Có điều, nỗ lực của nàng lại trở nên buồn cười như thế đấy…
- Tiểu thư!
Điệp Y đứng bên cạnh nàng, cũng đang sững sờ nhìn ra từ phía cửa sổ:
- Tuyết công tử xinh đẹp không giống người thường chút nào.
Như Ca mỉm cười:
- Phải, hắn thật sự rất đẹp. Dùng “ xinh đẹp” để miêu tả một người namnhân có thể ít nhiều không thỏa đáng, nhưng đối với Tuyết, dường như cụm từ này lại trở nên vô cùng thích hợp.
- Hắn là người ở đâu? Tại sao lại đến Liệt Hỏa sơn trang chứ?
Điệp Y truy hỏi. Như Ca giậ t mình. Lạ thật, vấn đề này hình như nàng chưatừng nghĩ qua. Sự xuất hiện của Tuyết, thái độ khăng khăng muốn đi theonàng của y, tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liet-hoa-nhu-ca/40471/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.