Mùa xuân sắp qua đi, mùa hạ đang lặng lẽ đến gần.
Đang vào giữa trưa, mặt trời hệt như một quả cầu lửa phát ra những tia nắng gay gắt.
Như Ca từ nơi ở của phụ thân bước ra, cùng Huân Y và Điệp Y đi trên conđường đá rợp bóng trúc xanh. Huân Y mang m ột chiếc dù bảy sắc che trênđỉnh đầu Như Ca, giúp nàng tránh khỏi hơi nóng của mặt trời; Điệp Y thìvừa phe phẩy một chiếc quạt lụa thêu hoa tạo ra gió mát, vừa giận dỗinói:
- Tiểu thư, trời nóng như vậy, đáng ra nên ngồi kiệu mới phải, lỡ dangười bị sạm thì phải làm sao! Như Ca ái ngạ i nhìn hai người phải bậnrộn vì nàng, thở dài, sau đó ngừng lại. Nàng đoạt lấy chiếc dù, đoạtluôn cả phiến quạt, kéo lấy cánh tay của Huân Y và Điệp Y đến sát haibên trái phải của mình. Cuối cùng, nàng che dù lên cho cả ba người, tayphải nhẹ nhàng phẩy quạt cho mọi người đủ mát.
Huân Y và Điệp Y giãy nảy muốn rời khỏi:
- Tiểu thư, thế này không được đâu! Như Ca kéo gấ p các nàng lại, cười vô tư bảo:
- Yên tâm đi, lúc này không có ai đâu, nếu lỡ làm sạm da của hai vị Điệp Y tỷ tỷ và Huân Y tỷ tỷ xinh đẹp, hiền thục nhất sơn trang, tội lỗi ta sẽ to lớn lắm.
Điệp Y hứ giọng:
-Thôi đi, người lại bỡn cợt chúng ta rồi, chúng ta nào xứng với hai từ “xinh đẹp”, “hiền thục” chứ.
Như Ca cười khanh khách: - Điệp Y tỷ tỷ không cần xấu hổ làm gì, biết rõ vô số người trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liet-hoa-nhu-ca/40470/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.