"Hoàng đế đồng ý làm phẫu thuật rồi."
Ngay lúc Ian xoay người lần hai và đưa tay đẩy cửa, giọng nói của Hoàng đế lại đột ngột vang lên.
"Nếu cách kêu gọi Thánh quang của cậu là cầu nguyện thì hãy cầu nguyện cho ta đi, cha xứ."
"Đương nhiên là ta sẽ cầu nguyện cho ngài rồi, thưa Bệ hạ." Ian nghiêng mình bày ra tư thế hỏi thăm với Hoàng đế.
Nhưng lời tiếp theo của Hoàng đế lại khiến hắn thoáng như rơi vào trong hầm băng: "Nhưng hình như lời cầu nguyện của cậu chỉ có tác dụng khi bị đẩy vào bước đường cùng thôi. Vậy thì hãy cố gắng một lần vì ta nhé..."
Ian chợt cảm thấy không ổn, nhưng cơ thể còn chưa kịp phản ứng lại mà sau gáy đã truyền đến một cơn nhói nhẹ.
Trong phòng khách dưới lầu, bàn tay đang cầm bài của Leon chợt run lên.
Anh ngẩng đầu nhìn về phía một nơi không biết tên, cảm giác như kim đâm trên lưng đó khiến anh cảm nhận được mình đang như một con sói ngửi thấy mùi uy hiếp, lông lá dựng thẳng lên như kim thép.
"Sao vậy Leon?" Daniel ngồi đối diện dịu dàng mỉm cười, "Chắc đang chuẩn bị chuồn đi hả?"
"Hình như Leon của chúng ta đang hơi buồn bực rồi đây mà." Tang Hạ cười dựa lên bả vai của Leon, "Bầu không khí ở nơi này cũng không quá tốt, mấy anh không ngửi thấy mùi gà hả?"
Người khác thì cười vui vẻ, mặt mày đủ kiểu. Khuôn mặt đang mỉm cười của Daniel lại xanh lên, dù biết mình có thân phận đàng hoàng nhưng lại không thể cãi nhau với Tang Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-quang/1356668/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.