"Ông lão này là kẻ thế thân của phụ hoàng ngài năm ấy."
Khách khứa rời khỏi nên cũng mang đi hết vẻ vui mừng của trang viên Parthenon luôn. Đêm khuya bắt đầu nổi gió, những ngôi sao giữa bầu trời nhắm chặt mắt lại. Từng ánh đèn trong nhà tắt đi.
Khoảng không xa xôi trên mặt biển, mây mưa đang lăn lộn như một bầy thú di trú đang xông về phía đất liền.
Công tước Oran mang theo quản gia và vài tên hầu nam bước nhanh giữa vùng rừng núi của trang viên. Một đống đèn lồng huyền phù đang rọi đường cho họ.
"Ở đây thưa đại nhân." Phía trước có một tên hầu hô lớn, "Leon thiếu gia đã ngất rồi ạ."
Đứa nhỏ tóc vàng cuộn tròn cả người nằm dưới một cây phượng như một con thú nhỏ đang bị thương. Gió thổi khiến cả rừng cây lung lay, đóa hoa đỏ sẫm rơi đầy lên người thằng bé như thể máu tươi đang tuôn ra từ trong thân thể cậu.
Leon rơi vào tình trạng nửa hôn mê, sắc mặt trắng bệch, hai má lại hiện ra vết đỏ ửng bất thường, mồ hôi ngâm cậu như thể vừa lội từ trong nước ra vậy.
"Cậu ấy đang phát sốt ạ." Quản gia thấp giọng nói, "Trước khi đi, cha xứ Ian từng căn dặn với tôi là ngài ấy lo thiếu gia Leon đang tiến vào kỳ thức tỉnh ạ..."
Công tước cúi đầu nhìn chằm chằm trưởng tử một lúc lâu mới khom người bế cậu lên xe lăn huyền phù.
Leon ngẩng đầu lên, đôi mắt nửa mở, nhưng cậu vẫn không tỉnh lại.
Công tước xoa lung tung đầu tóc của con trai. Thằng bé lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-quang/1356624/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.