"Tôi sẽ chỉ kính dâng tất cả cho niềm tin của mình và thiêu đốt bản thân vì người mình yêu mà thôi."
Trong khoảnh khắc mơ hồ như vậy, Ian cảm thấy bản thân vừa nghe lầm.
Nhưng ngay sau đó Leon lại bổ sung một câu: "Tên lừa đảo!"
Ian trở về với hiện thực, hắn cảm thấy cả người ướt lạnh, đau đớn, nơi sâu nhất trong mạch máu trên đại não đau tới mức như thể đang có dấu hiệu sắp nổ tung.
Vào ngay lúc này, đứa nhỏ tóc vàng đứng trước mặt như đã trở về thời điểm của hai tháng trước, lạnh lùng, tràn ngập lòng thù địch, nhưng nó còn cực kỳ phẫn nộ và xem thường hơn so với quá khứ nữa.
Những nét sung sướng, thoải mái và ấm áp của đứa nhỏ mà Ian đã hao tốn rất nhiều tinh lực và thời gian vất vả mới giúp nó giải tỏa, cũng như những hành động thân mật và mấy suy nghĩ không muốn rời xa mà hắn rốt cuộc cũng bồi dưỡng ra được đã bị một con quái vật có băng quai khắp người nuốt chửng hết rồi.
Đón lấy ánh mắt lạnh như băng kia, cơn đau cả người Ian bị xối đầy một chậu nước lạnh.
"Vừa rồi ta đang trò chuyện với cha con thôi." Ian lập tức giải thích, "Sau đó xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn..."
"Ta không phải là một thằng nhóc cái gì cũng không hiểu đâu cha xứ." Leon hờ hững ngắt lời hắn, "Người trưởng thành tầm hoan mua vui như thế nào là tự do của các ngươi, chẳng phải sao? Dù sao ngươi cũng chẳng phải tình nhân đầu tiên có niềm tin ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-quang/1356623/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.