Dựa vào góc tường, Conan hơi hơi thăm dò, liền thấy Eric trên mặt hơi mang theo thất bại nhìn Carters, hai người nói chuyện âm thanh không lớn, Conan cũng chỉ nghe được mang máng không rõ ràng.
“Chuyện đã qua rồi, Carters, trong lòng tôi, bố của anh chính là ân nhân của cả nhà tôi, tôi thật xin lỗi…”
Dường như là rất tôn kính với người đã chết, tiếc hận, bộ dạng như tất cả đều xuất phát từ nội tâm. Conan nhìn, khoé miệng hơi miết miết, cũng chỉ là lời nói suông mà thôi.
Sắc mặt Carters vẫn tái nhợt như trước, bình tĩnh im lặng, nếu không phải bàn tay kia nắm chặt thành đấm, đến băng cá nhân cũng bị tróc ra, có lẽ thật sự xem như là một lần sám hối cùng tha thứ.
Oán hận sâu như vậy, có phải đã dùng cách giết người để trút căm phẫn hay không?
Trong mắt Conan chợt loé một mạt tinh quang, nghĩ đến quyển sách màu đen kia… Mật thất giết người? Conan điều chỉnh tiêu cự trong mắt, như thấu kính của kính viễn vọng, hoàn toàn có thể xem biểu tình của hai người kia rành mạch. Mà lúc này ánh mắt Conan đang dừng lại trên miếng băng cá nhân bị tróc ra khỏi vết thương ở ngón tay Carters, một chấm đỏ tươi, như là bị một cái gì đó bén nhọn đâm bị thương…
Trong lúc Conan suy tư, thanh âm Carters không lớn không nhỏ truyền đến, “Tôi sẽ quên, bố cũng không hi vọng tôi sống như vậy. Cậu chủ, cậu cũng đừng quá khổ sở, chuyện của ông chủ, tuy rằng là ngoài ý muốn, có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-bo/3248754/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.