-Chả lẽ ta lại phải phải khốn cảnh như này sao?
Trong ánh mắt của Băng Linh lúc này chỉ còn lại 1 chút ý thức mơ hồ,Mê Hồn Tán nàng dính phải khiến cho tu vi của nàng như biến mất vậy,thân thể không còn 1 chút sức lực nào,thấy được thân thể của mình bị tên Doãn Hạo ôm lấy,trong đầu nàng bắt đầu xuất hiện ý nghĩ tự sát rồi.
Nhưng nó vừa chỉ mới xuất hiện ý nghĩ đó thì bỗng nhiên trong đầu của nàng như có thứ gì đó vừa mới thức tỉnh vậy,điều này khiến cho nàng không kịp suy nghĩ thì ý thức đã biến mất rồi.
-Nếu như ngươi biết điều thì ta đâu phải làm tới như vậy,xong ngươi rồi thì sẽ đến vị sư muội kia của ngươi mà thôi.
Doãn Hạo 1 tay ôm lấy thân thể Băng Linh,tham lam hưởng thụ mỹ nhân trong tay của mình,gương mặt của hắn hiện lên vẻ thú tính,nghĩ tới cả 2 mỹ nhân nổi tiếng của Bạch Hổ Thành trong vòng tay của mình khiến cho hắn vui tới nỗi muốn điên lên rồi.
-Ồ,khí tức này,sao lại giống hắn tới vậy?
Lúc này,xa bên ngoài Băng Hỏa Cung,có 1 thân ảnh đang di chuyển với tốc độ khiến cho võ giả không thể nào tưởng tượng nổi,so với tốc độ phi hành của 1 Thiên tôn cảnh còn nhanh hơn không biết bao nhiêu lần nữa.
-Có cả trận pháp phong bế!
Thân ảnh đứng lại quan sát,với tu vi của mình,dễ dàng có thể phát hiện ra nơi đó đã bị trận pháp phong bế.
-Đó...đó là....chết tiệt,điều mà lâu nay ta mong muốn lại có người tới trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-minh-chi-than/3252991/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.