-Xin công tử hãy chú ý lời nói,nơi này không phải là ở Vạn Thú Tông nên xin công tử hãy chú ý tới ngôn từ của mình.
Lão nhân ngồi bên trên,gương mặt hiện vẻ không vui nhìn Doãn Hạo nói.
Nơi này là ở Băng Hỏa Cung không phải là ở Vạn Thú Tông,lời nói mà tên thanh niên kia vừa nói rõ ràng là đang đe dọa Băng Hỏa Cung.
Không chỉ lão nhân mà những trưởng lão của Băng Hỏa Cung trong đại điện cũng đều là ánh mắt không vui nhìn Doãn Hạo,nhưng là do Vạn Thú Tông được 1 thế gia ở Chu Tước Đại Lục chống lưng nên mấy người vẫn không dám làm gì tên Doãn Hạo này,nếu như là người khác thì chỉ sợ đã không còn toàn mạng đi ra nữa rồi.
-Ta lỡ lời rồi.
Doãn Hạo cười nhạt nói.
Hắn đối với những ánh mắt tức giận xung quanh nhìn mình đều không có thèm để ý tới,hắn biết chắc chắn là đám người này không có dám làm gì hắn,bọn chúng cũng không có ngu ngốc đến nỗi động tới Thiên tôn cảnh đỉnh phong thì chỉ có chết mà thôi,dù bên trong này không thiếu Thiên tôn cảnh,nhưng cao nhất cũng chỉ là hậu kỳ mà thôi,so với đỉnh phong vẫn còn là 1 khoảng cách quá lớn.
-Vậy ý 2 người thế nào?
Lão nhân tuy không vui nhưng cũng đành bỏ qua,dù sao lúc này cũng không động được vào bọn chúng,lão quay sang nhìn 2 nữ đệ tử của mình nói.
-Trưởng lão đã biết chắc ý của chúng ta rồi,có thế nào ta cũng không chọn tên này đâu.
Băng Linh đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-minh-chi-than/3252990/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.