Ta uống say rồi, từ trên lan can rơi xuống.
Có người đỡ lấy ta, bế ta lên.
Là nam nhân đã hỏi ta "Có đáng không", Bùi Nguyệt.
Hắn bế ta đi về, từng bước một, bước chân chậm rãi.
Trần công công và những người khác đi theo sau, ta nghe thấy họ cảm ơn hắn: "Bùi Nguyệt à, may mà ngài đến rồi, điện hạ hôm nay uống quá nhiều rượu, không ngăn được."
Bùi Nguyệt cười một tiếng nhưng lại cúi đầu nói với ta: "Điện hạ hôm nay uống rượu gì?"
Ta nhìn hắn với ánh mắt mơ màng, nghĩ mãi mới mở miệng: "Hình như là, rượu Đông Dương."
"Ừm, không tệ, lần trước là Đỗ Khang, lần này là Đông Dương, điện hạ biết rút kinh nghiệm."
Giọng hắn rất nhẹ nhàng, nhẹ bẫng, khiến ta nhớ đến lần say rượu thảm hại trước.
Là ngày An Trình từ chối hôn sự do thiên tử ban, tôn nghiêm của công chúa tan vỡ.
Ta đã uống rất nhiều rượu, Đỗ Khang rất nồng, say đến mức không còn biết gì, sau đó ta luyện kiếm trong phủ, cắt vào cánh tay.
Ta thề là không cố ý, chỉ là uống say thôi.
Nhưng mà phủ công chúa loạn cả lên, Trần công công vỗ đùi kêu trời: "Mau mời thái y! Mau lên! Công chúa muốn tự sát, mau đi mời người đến..."
Chuyện ầm ĩ đến mức không thể che giấu, mặc dù ta đã giải thích là say quá, vô tình làm vậy, hoàng huynh vẫn mắng ta một trận tơi bời.
Hắn nói: "Công chúa hoàng gia, sao lại hồ đồ như vậy, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-lien/3573272/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.