[Ngoại truyện: Trưởng công chúa.]
An Trình rời kinh đã hai tháng.
Theo giờ, lúc này hắn hẳn đã cưới tiểu thư nhà họ Lý.
Ta cũng có một bộ hỷ phục, đỏ tươi rực rỡ.
Là năm mười sáu tuổi ta tự tay thêu sau khi đính ước với hắn.
Ai mà tin được chứ, Trưởng công chúa cao quý kiêu hãnh quen cầm kiếm, vậy mà cũng học thêu thùa may vá, tự tay thêu áo cưới cho mình.
Tay ta bị kim đ.â.m nhiều chỗ, các cung nữ trong cung quỳ đầy đất, muốn thay ta làm.
Ta không cho, dân gian không phải có câu, nữ tử mặc áo cưới do chính tay mình thêu, sẽ cùng phu quân sống bên nhau đến đầu bạc răng long, cuộc sống viên mãn sao.
Thêu áo cưới năm mười sáu tuổi, đến nay ta đã hai mươi.
Còn An Trình, lúc này đang ở An Dương, cưới cô dâu mới mười sáu tuổi của hắn.
Áo cưới của ta, chất liệu vô cùng quý giá, mặc vào vẫn tươi tắn đẹp đẽ như vậy.
Đêm nay trăng sáng thật đẹp, tràn ngập ngàn dặm, cũng rọi vào từng ngóc ngách của phủ công chúa.
Bốn năm trước ở doanh trại Tây Bắc, ta mơ hồ nhớ cũng là một đêm như vậy, ta mặc trang phục nữ, đứng trước mặt An Trình, rõ ràng mặt đỏ nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh.
Ánh mắt hắn sáng rực, cứ nhìn ta chằm chằm như vậy, tràn ngập kinh ngạc và dịu dàng.
"A Hành, ngươi là nữ tử?"
Lúc đó, hắn chỉ biết ta tên là Bạch Hành, là công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-lien/3573271/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.