Lúc chia tay, Lâm Tư Nhuận tìm cho ta một chiếc xe ngựa, cũng đưa cho ta một túi tiền.
Hắn nói: "Liên Liên, ngươi có muốn suy nghĩ lại không, theo ta dù sao cũng được sống cuộc sống gấm vóc lụa là, thiên hạ rộng lớn như vậy, một nữ tử yếu đuối như ngươi có thể đi đâu?"
Thấy ta không để ý đến hắn, hắn lại thở dài: "Ai, nữ nhân này thật là khiến người ta thương nhớ, ngươi còn chưa đi, ta đã bắt đầu nhớ ngươi rồi."
"Nam nhân này thật là, nói chuyện khiến người ta ghê tởm."
"...."
Khi vén rèm xe xuống, hắn vẫn không cam lòng, lại nói: "Lúc nào không sống nổi thì nhớ đến Lang Nha tìm ta, vòng tay của bổn công tử mãi mãi rộng mở vì ngươi."
Xe ngựa đi đến trấn tiếp theo, giữa đường ta vào trọ ở khách đi3m, nhờ bà chủ khách đi3m giúp tìm một chiếc xe khác.
Sau đó cũng không có mục đích cụ thể, đi đến đâu thì đến.
Đi như vậy ba ngày, ta ở lại một con phố phồn hoa náo nhiệt mấy ngày.
Trên phố là một khu chợ, ngay ngày đầu tiên ta đã phát hiện ra, trong chợ có một quầy thịt lợn.
Người bán thịt lợn là một bà thím, đội khăn vuông, một tay dỗ dành đứa trẻ nhỏ, một tay giúp người ta cắt thịt bán thịt.
Ta quan sát mấy ngày, rất hứng thú, lúc bà ấy bận không xuể, ta chủ động đi giúp bà ấy bán thịt.
Bán được một lúc, cảm giác đã quen tay, trong lòng rất thoải mái.
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-lien/3573267/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.