Khi Hà Chương tỉnh lại, Lý Liên Hoa đã rời đi được vài ngày.
Vết thương của Lưu Như Kinh cũng đã lành phân nửa. Vương Trung ở lại Mã Gia Bảo thêm mấy ngày, Một là để giúp Lưu Như Kinh giết sạch đám thằn lằnđộc do Mã Tú Tần và Mã phu nhân nuôi. Hai là để gặp gỡ hàn huyên vớingười huynh đệ đã mười năm không gặp thêm ít ngày.
-…
Hà Chương đã tỉnh lại một lúc, nhưng vẫn im lặng không nói gì Vương Trung và Lưu Như Kinh đều cảm thấy kỳ lạ.
- Tam ca?
Vương Trung gọi thử, Lưu Như Kinh cũng cau mày.
- Tam đệ, đệ còn chỗ nào không khỏe?
Hà Chương lắc đầu, một lúc sau mới chậm rãi trả lời:
- Khí huyết của đệ thông suốt, không có gì khó chịu cả.
Vương Trung kỳ lạ hỏi:
- Vậy tại sao huynh không nói gì?
Hà Chương lại lắc đầu, rồi một lúc lâu sau mới lúng túng nói tiếp:
- Ai đã giúp đệ hóa giải kịch độc? Hiện nay khí huyết của đệ thông suốt, công lực còn có phần tăng lên…
Vương Trung và Lưu Như Kinh đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt của Vương Trung khẽ biến.
- Huynh nói độc trong người đã được hóa giải rồi?
Hà Chương gật đầu, ngồi dậy trên giường.
- Trên đời này, có mấy người đạt được công lực như vậy?
Vương Trung cười khổ, còn Lưu Như Kinh thì thất sắc.
- Ai đã trị thương cho tam đệ vậy?
Vương Trung đáp:
- Lý Liên Hoa .
Cả ba đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lien-hoa-lau-chu-tuoc-quyen/1869771/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.