Editor: demcodon
Sắc mặt Vương Khiết nghiêm nghị không nói nên lời, ngồi đối diện với Thạch Khải không nói gì.
Thạch Khải thầm nghĩ: Quả nhiên là một khách hàng rất khó giải quyết.
Vừa định hỏi Diệp Văn chuyện gì đang xảy ra, quay đầu lại phát hiện không biết lúc nào Diệp Văn đã rời đi.
Thạch Khải đỡ trán, nhắm mắt hỏi: "Cô Vương đến đây lần thứ hai là gặp phải phiền phức mới sao?"
Vương Khiết nhìn Thạch Khải một hồi lâu, nhìn chằm chằm làm cho người dợn tóc gáy. Cô ta mới buồn bã nói: "Tôi mới vào công ty gia đình thực tập được nửa tháng. Ba giới thiệu cho tôi một người đàn ông xa lạ, kêu tôi tìm hiểu người đó nhiều hơn, nói rằng sẽ cho chúng tôi kết hôn trong tương lai. Mọi chuyện giống như lần trước đại sư nới với tôi, không khác chút nào."
Chuyện đơn giản như vậy không cần dị năng cô cũng có thể đoán được kết cục. Thạch Khải yên lặng nghĩ.
"Tôi vừa nghĩ đến sau này phải sống chung với một người xa lạ thì không khỏi hoảng sợ. Tôi phải làm sao đây?" Trong mắt Vương Khiết lộ ra vẻ mờ mịt, còn hơi sợ hãi.
"Lần trước tôi đã cho cô ý kiến rồi." Sắc mặt Thạch Khải bình tĩnh, lặp lại những gì cô đã nói lần trước một lần nữa: "Bắt đầu từ bây giờ, mỗi ngày trước khi tốt nghiệp hãy vẽ một bức tranh, vẽ xong mới có thể ngủ. Giảm chi tiêu, tiết kiệm phần lớn tiền tiêu vặt..."
Vương Khiết trực tiếp ngắt lời Thạch Khải, lo lắng không thôi, gằn giọng nói: "Tôi đã nghe những lời này lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lich-su-tien-hoa-cua-thay-boi/977613/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.