"Em có muốn ra ngoài đi dạo một chút hay không?"
Đề nghị của Tú Anh liền được An Nhiên đồng ý. Bản thân cũng thấy nàng cứ ở mãi trong phòng, ít khi ra ngoài một mình
Nếu như thế sẽ rất chán, một phần cũng do Tú Anh mà thôi. Cô cứ vùi đầu vào công việc hoài, ở miết trong phòng
An Nhiên rất ngại ra đi chơi, nàng không biết đi đâu, làm gì ngoài việc bấm điện thoại và xem TV
Tú Anh thấy hôm nay bầu trời rất đẹp, mây rất nhiều và có màu hồng. Nếu cùng với An Nhiên đi dạo ở phố đi bộ gần biển sẽ lãng mạn
Cả hai đi song song với nhau, không ai nói nên một lời nào. Chỉ đi và nhìn mọi thứ xung quanh. Khi đi cạnh Tú Anh, An Nhiên có cảm giác rất dễ chịu và hạnh phúc
Nàng không biết tại sao lại như vậy, cứ cho là cảm xúc nhất thời và đinh ninh rằng không thể có loại cảm xúc kia
Tú Anh lén lúc nhìn An Nhiên trong sự nhẹ nhàng của nàng. Cô thấy được niềm vui ẩn sâu bên trong con người nàng
Đôi môi của An Nhiên thỉnh thoảng lại mỉm cười, nàng vô tư nhìn những người bán hàng và các cặp đôi đang đi dạo
Tú Anh bất giác nở nụ cười, cô thấy vui lắm, cái cảm giác của một người dành hết yêu thương cho người kế bên. Đó cũng là một tình yêu đơn phương, một tình yêu chỉ đến từ một phía
"Hay là mình qua kia ngồi nha"- Tú Anh chỉ tay về phía ghế trống gần đó
Cô thấy cái ghế đá đó thật lý tưởng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/li-do-em-o-lai/988522/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.