Ngày thứ hai của chuyến đi chơi bắt đầu với một buổi sáng tinh mơ. Tú Anh bị đánh thức bởi ánh sáng mặt trời, cô đưa tay lên che mắt rồi nhìn xung quanh
Bây giờ Tú Anh mới phát hiện ra một điều là An Nhiên đang nằm cạch bên người của cô. Nàng ôm sát cơ thể, mặt áp vào vai trong thật đáng yêu
Tú Anh khẽ cười, không dám động đậy vì sợ ai kia thức giấc. Cô đưa tay vuốt nhẹ mái tóc bồng bềnh rồi đến chiếc mũi cao vút
Nhìn An Nhiên lúc ngủ thật là khả ái và không hề giống với lúc nàng tỉnh táo. Theo như Tú Anh đoán là có thể hôm qua An Nhiên ngủ quên mới không trở lại giường
Ây ây chứ nếu không nàng không bao giờ ngủ cùng với Tú Anh đâu. Và cũng chẳng có cái kểu ôm ôm ấp ấp như thế này
Một hồi lâu sau đó thì An Nhiên mới thức dậy, nàng nhìn ngó xung quanh nhưng không thấy ai đâu. Điều quan trọng hơn là An Nhiên phát hiện ra nàng ngủ ở giường của Tú Anh
Nhớ lại chuyện đêm qua làm An Nhiên thêm ngại ngùng và xấu hổ. Không hiểu tại sao lúc đó nàng dễ dàng cho Tú Anh hành động như vậy với mình
Khi bước vào phòng tắm, An Nhiên thấy một cái cốc đựng nước và bàn chảy đánh răng có sẵn kem
Khách sạn không bao giờ chuẩn bị mấy thứ này, mà không được vào phòng thì làm sao làm mấy thứ này
An Nhiên cầm lên nhìn, ngờ ngợ nhớ ra một điều. Chỉ có thể là Tú Anh mà thôi, chị ta cũng thật chu đáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/li-do-em-o-lai/988521/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.