Thủy thần thủng thẳng đe dọa Tự Anh.
" Lý Tự Anh, tân nương của ta...
Ta nhớ không lầm...nàng gả cho ta rồi...nhưng ta vẫn chưa động vào người nàng nhỉ ? "
Giọng nói man rợ vang bên tai Tự Anh, càng làm nàng sợ hơn, nàng không phải tân nương của hắn, nàng chỉ gả thay cho muội muội đã mất, cái tên và bài vị mang theo cũng là ba chữ Lý Liên Nhi, không phải là Lý Tự Anh.
Vã lại, trưởng thôn đã gửi đến cho hắn một tân nương khác, Tự Anh chắc chắn sẽ không bao giờ chấp nhận làm tân nương của hắn, càng không chấp nhận chuyện xấu hắn sắp làm.
" Không, ngươi không được làm bậy ! " câu nói Tự Anh lập đi lập lại trong cuốn họng trong tuyệt vọng.
Nước mắt lạnh buốt của nàng thấm đẫm chiếc khăn, hình thành hai vệt lớn hai bên mắt, ngón tay càng rỡ của thủy thần lướt dọc từ rãnh xương vai, từ từ trượt xuống vùng ngực nhạy cảm, nhẹ nhàng đi qua nó tới eo nhỏ của Tự Anh.
Mỗi một thời khắc trôi qua nàng điều cảm nhận hành động của hắn, tưởng tượng nó một cách chân thật, hắn với ngón tay sắc bén, cắt nhẹ sợi thắt lưng của nàng, quần áo theo đó buông ra hết. Chúng từ từ tụt xuống, để lộ những lớp áo mỏng ở bên trong, và cả chiếc áo yếm che đậy thứ quý giá duy nhất của nửa phần thân trên.
" Áo yếm xanh ư ? Ta thích màu của nó ! " giọng nói hèn hạ của hắn thì thầm.
Tự Anh nằm yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-thuyen-do-lam-tan-nuong-cua-thuy-than/2723452/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.