Tiếng dòng nước như tiếng lá rụng, xào xạc êm tai, con thuyền không người lái, trôi giữa dòng sông lớn, sương mù dày đặc che phủ hết hình bóng, Tự Anh ngồi trong thuyền, suốt quãng đường ngồi im như một khúc gỗ, chẳng mở miệng nói lấy một lời, cũng chẳng tò mò vén khăn thăm dò bên ngoài.
Con thuyền thẳng tiến đến hòn đảo trước đây Tự Anh đã từng gặp, khi thay muội muội gả đi, gió càng lúc càng to, như sắp có bão, con thuyền rung lắc một hồi, rồi ngừng ngay trên bờ.
Cá chép tinh đứng trên thành thuyền, xoay người vòng trong, sau tấm mành che, Tự Anh vẫn ngồi vẫn, không một chút sợ hãi, ả bước đến gần nàng, cất giọng cung kính.
" Tân nương mời người theo ta ! " Cổ Thư Kỳ cúi người đưa bàn tay ra, cung kính mời Tự Anh.
Tân nương xinh đẹp, đứng lên, mạnh dạn đặt tay lên tay ả, vừa ra đến lên thành thuyền cá chép tinh phất tay một cái, cả đoàn rước tân nương cùng Tự Anh bay xuyên qua cánh rừng rậm.
Cô nương nhìn dưới chân mình, hàng trùng trùng lớp lớp cây cối, hòn đảo này không nhỏ tí nào, cực kì lớn, nhưng chẳng ai ra sông nhìn thấy được nó.
Chung quy, nó bảo phủ bởi sương mù dày đặc, người tới gần thấy sương mù đã sợ, lấy ai có can đảm vượt qua, huống chi đây còn là địa bàn của yêu ma.
Nằm giữa hòn đảo, xuất hiện một tòa thành nhỏ, nguy nga, xung quanh đầy những làn khói đen tím, là yêu khí bảo vệ tòa thành, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-thuyen-do-lam-tan-nuong-cua-thuy-than/2723409/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.