Tô Yên nói thật: “Hinh Hinh không liên lạc với tôi, tôi cũng không liên lạc được với cô ấy, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
An Minh chán nản: “Cô ấy biết, cô ấy biết hết.”
Trái tim Tô Yên đập thình thịch: “Cô ấy biết anh chính là con ruột của An Chí Thanh?”
An Hinh chạy ra ngoài, Tô yên cứ lo An Hinh sẽ biết.
An Minh gật đầu, vẻ mặt anh ta đau khổ: “Là tôi có lỗi với Hinh Hinh.”
“Bây giờ nói mấy lời này còn có tác dụng gì chứ, mau đi tìm người thôi, lần cuối cùng anh thấy cô ấy là lúc nào? Cô ấy có quay lại bệnh viện không?”
“Ừm.”
An Minh gật đầu rồi nhắm mắt trong đau đớn.
Sau khi hai người rời đi vào đêm hôm qua, An Minh ngất đi và được đưa đến bệnh viện, sau khi anh ta tỉnh lại thì lập tức đi tìm An Hinh.
Nơi có thể tìm, nơi An Hinh có thể đi anh ta đều đã tìm hết nhưng vẫn không tìm thấy cho nên giờ mới đến đây tìm Tô Yên.
Anh ta không ngờ An Hinh thậm chí còn không liên lạc với Tô Yên.
Đúng lúc này điện thoại của Tô Yên vang lên, hai người tưởng rằng đó là An Hinh nhưng gọi đến lại là một số lạ, là số điện thoại cố định.
Tô Yên cau mày nhận cuộc gọi, đầu dây bên kia là giọng nói của một người phụ nữ: “Xin hỏi đây có phải là người nhà của An Hinh không?’
“Vâng.” Tô Yên vội vàng hỏi: “Có phải Hinh Hinh xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-nham-xe-hoa-cuoi-chong-nhu-y/2566365/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.