Trương Tuyết Y sững người, chỉ tay vào bản thân mình.
"Tôi sao? Tôi có quen người đó à?"
Lê Nhật Hạ nhún vai.
"Làm sao tôi biết được? Cô phải tự hỏi mình đi chứ? Xem đã đắc tội với những ai."
Trương Tuyết Y đã hỏi được những thứ cần hỏi, chắc giờ này hai vị cảnh sát cũng đã nghe được những thứ cần nghe và mai phục sẵn ở dưới rồi, vậy thì cô cũng nên kết thúc ở đây thôi.
"Rốt cuộc cô hẹn tôi ra đây làm gì hả? Mau nói đi chứ, đừng lòng vòng nữa mất thời gian!"
"À ừ nhỉ quên mất, thật xin lỗi."
Lê Nhật Hạ làm bộ ngạc nhiên, nét mặt vô cùng giả tạo. Cô ta thò tay vào túi áo, lấy ra một con dao gập, ánh sáng phản chiếu vào lưỡi dao, chiếu thẳng vào mắt Trương Tuyết Y.
Cô theo phản xạ che mặt mình lại, sau khi nhận thức được thứ Lê Nhật Hạ vừa lấy ra thì vội vàng lùi về sau.
"Cô... Cô định làm gì?"
Cô ta nhếch mép, vuốt ve lưỡi dao rồi chầm chậm tiến tới.
"Làm gì sao? Tất nhiên là rạch nát khuôn mặt xinh đẹp của cô ra rồi... Hai người mau vào đi..."
"Cạch."
Trương Tuyết Y bỗng chốc hoảng loạn, đang định chạy xuống thì ngay lúc này cánh cửa phía sau lưng cô lại được mở ra, hai người đàn ông cao to lực lưỡng bước vào.
"Các người..."
Hết đường lui, Trương Tuyết Y chỉ còn cách lùi vào trong góc sân thượng, cô lén lấy bình xịt hơi cay mini để sẵn trong túi quần ra, nắm chặt trong tay.
Lê Nhật Hạ tiến tới chỗ hai người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-ke-hoach-ruoc-papa-ve-nha/984966/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.