Dạ Liên vừa bước ra khỏi phòng thì đã bắt gặp Dương Nhất Thiên đang đứng khoanh tay ở bên ngoài chờ từ nãy đến giờ.
"Tình hình cô ấy sao rồi?"
"Chưa nói chắc được điều gì cả, nhưng nhìn sắc mặt và giọng điệu nói chuyện thì có thể nhìn ra một số thứ, chiều nay đến phòng khám của tôi tiến hành kiểm tra thì mới kết luận được."
"Được rồi, cảm ơn cô."
Dạ Liên gật đầu, quay người rời đi nhưng vừa được vài bước thì bỗng dừng lại, nhìn Dương Nhất Thiên bằng một ánh mắt sâu xa.
"Còn chuyện gì sao?"
"À, không, không có gì, tôi về đây."
Chờ khi bóng dáng người phụ nữ khuất đi anh mới tiến lại ngay trước cửa phòng Trương Tuyết Y, nhưng một giây sau liền có tiếng khoá cửa.
"Cạch."
"..."
Dương Nhất Thiên chỉ đành quay người đi xuống nhà rồi mang lên một đĩa đồ ăn, đặt nó lên chiếc bàn cạnh cửa phòng.
"Y Y, bữa trưa anh để bên ngoài, ăn xong rồi ngủ nhé."
"Ừm. Anh xuống nhà đi."
"Haiz."
***
Đường phố về đêm vô cùng nhộn nhịp, dòng người tấp nập đi lại, tiếng cụng li và cười đùa là những âm thanh không thể thiếu, đặc biệt là trong các quán rượu ven đường.
"Này, ăn mừng tổ chúng ta lập công! Uống cạn nhé!"
"Haha! Tất nhiên rồi đội trưởng."
Một người đàn ông trông có vẻ to cao đứng dậy, nâng cao li bia trên tay rồi cười ha hả.
"Nhất Nam, nhất định phải uống cạn đấy, hôm nay chúng ta không say không về!"
"Đúng đó! Haha!"
Dương Nhất Nam đứng dậy rồi hào phóng nói.
"Bà chủ, lấy thêm năm chai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-ke-hoach-ruoc-papa-ve-nha/984931/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.