Kể từ lúc Mặc Băng Tước đưa Lục Tuyến Yên về biệt thự riêng của mình cũng đã bốn giờ chiều. Và đúng chính xác như Liễu Hê và Khả Sanh tính toán thì hắn đã giữ cô bên trong đó hơn 12 giờ rồi. Bây giờ mặt trời cũng đã gần lên, cả hai vẫn cứ lo lắng nhìn lên trên lầu.
Trong phòng, Mặc Băng Tước đã thức dậy rất sớm nhưng hắn lại không ra khỏi phòng thậm chí khỏi giường. Hắn nằm đấy ôm lấy Lục Tuyến Yên, chậm rãi thưởng thức hương thơm trên người cô cho đến khi ánh sáng đầu tiên chiếu lên chiếc giường màu đen chủ đạo. Hắn ôm lấy cô mà ngủ, như một chú gấu đầy bông.
Nắng sớm chiếu lên tấm lưng trần của Lục Tuyến Yên. Cô cảm nhận được độ nóng dần của nó sau đó mở mắt, trước mặt không phải là Kunamon, mà chính là cái tấm da thịt như lúc trước. Lục Tuyến Yên xấu hổ đỏ mặt chúi đầu vào ngực hắn, hôm qua, không ngờ cô và hắn có thể phối hợp tốt đến như thế.
Lục Tuyến Yên cố gắng nhắm tịt mắt lại, mong mình sẽ chìm vào giấc ngủ một lần nữa. Hắn nhìn cô, không hiểu sao lại miểm cười. Cứ nghĩ rằng cô sẽ lại phản ứng như lúc trước, không ngờ lại chấp nhận sự thật mà thuận theo. Thật là một cô gái biết điều. Hắn lại xoa lấy đầu cô dịu dàng hỏi.
- Đói bụng chưa?!
Lục Tuyến Yên bỗng nhiên cảm thấy ấm ức. Cả thân cô đau nhói không thể vùng vẫy khỏi thân hắn. Cũng vì hắn không cho cô đi, cứ kéo cô lại nơi này từ hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/len-giuong-voi-toi-thi-phai-cuoi-toi/205239/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.