Khi màn đêm buông xuống, vô số ngôi sao lấp lánh phủ kín bầu trời như một dải ngân hà huyền ảo. Có những ngôi sao to tỏa sáng mạnh mẽ, nhưng cũng có những ngôi sao nhỏ yếu yết ớt vụt tắt không ai hay.
Con người cũng thế, tự phân chia giai cấp. Như có những vị khách quý nhàn nhã trên tàu thưởng trăng, cũng có những người quần áo lấm lem đang vật lộn dưới hầm tàu.
"Tôi muốn thấy nàng tiên cá, mau đem nàng tiên cá ra đây.'' Một bé gái bụ bẫm tầm bốn tuổi, thắt hai bím tóc nhỏ, đường nét trên gương mặt bắt mắt thành công thu hút những người trên tàu.
Em bé chống nạnh đứng trước quản lý tàu không hề yếu thế, khuôn mặt trắng nõn ra sức áp bức nhân viên trên tàu. Rất nhanh, mặt biển ngoi lên ba nàng tiên cá sặc sỡ vùng vẫy dưới biển đêm. Khí lạnh thấm vào xương tủy nhưng trên mặt vẫn ráng nặn ra nụ cười mua vui vị tổ tông kia.
Từ trên tàu nhìn xuống mặt biển, hơi lạnh thấu xương, đáy biển đen kịt như thế nào cô đương nhiên hiểu rõ.
Một khi đã rơi xuống, biển cả như dã thú mở miệng ngạm chặt lấy con mồi.
Alice kéo lại khăn che mặt, xoay lưng với mặt biển, khẽ dựa vào lan can thở dài. Tiếng cười đứa trẻ bên kia ngày càng chói tai tựa như đã từng nghe thấy nó ở đâu.
Chắc là tiểu thư nhà giàu nào đó mới dám hống hách, ngang ngược thế này. Tương lai dù có gây tội tày trời cũng được bao che, đến ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lech-duong-ray/2879460/chuong-22.html