Một người ẩn nấp dưới gầm giường, một người lén lút nhón nhẹ bước chân trên sàn nhà.
Hứa Dực Tú đảo mắt láo liên phòng bị, hai tay ôm chặt lá bùa cứu mạng trong lòng, ả sợ sẽ có thứ dơ bẩn từ đâu đó nhào ra cắn nuốt mất thân thể mình. Suốt mấy năm qua ả từng lấy cớ phong thủy kiến nghị phá hủy căn phòng này nhưng Trịnh Nghiên lấp lửng từ chối, dây dưa suốt năm năm liền.
Trịnh Nghiên muốn giữ lại phòng của người chết.
Nực cười, từ khi nào hắn sống tình nghĩa như vậy chứ?
Nhà họ Trịnh toàn kẻ điên, có một Trịnh Nghiên giữ đồ vật người chết trong nhà lại có thêm một Trịnh Tú ngang nhiên chôn cất mẹ giữa vườn hoa hồng. Thậm chí đặt bàn thờ trong phòng ngủ.
Đúng là kẻ điên.
Đợi một thời gian nữa, ả sẽ tự đi xin thêm bùa trấn giữ Lạc Tương, phòng hờ hết thứ này đến thứ khác thay phiên tác quái.
Quan sát một hồi, ả cảm thấy đặt dưới khe giường hay khe tủ là tốt nhất, ít ai phát hiện.
"Nguyên Tranh…'' Hứa Dực Tú bật thốt ra cái tên quan thuộc, người ả hận suốt bao năm qua.
Người dưới gầm giường đương nhiên nghe được, cô thậm chí còn thấy cổ chân xanh xao của Hứa Dực Tú. Cứ nghĩ bị phát hiện nhưng mấy phút sau đều không thấy có động tĩnh gì. Nếu không phải đang trốn, cô thật muốn thò tay ra chộp lấy cổ chân, giả thần giả quỷ trêu đùa ả một phen.
Buông đôi tay che kín miệng mình xuống, cô bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lech-duong-ray/2879422/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.