"Trịnh Nghiên ơi là Trịnh Nghiên, anh thật thâm độc…'' Lúc này Hứa Dực Tú lại mở miệng, giọng nói lớn hơn một chút: "Tôi không giống với mấy con đàn bà ngu xuẩn đó bị anh dắt mũi đi một vòng lớn đâu.''
Một câu nói này ngay lập tức làm sụp đổ mọi kế hoạch mà hắn gầy dựng, chôn vùi hết thảy. Trịnh Nghiên ngả người vào ghế sô pha, hai mắt nhắm chặt. Tâm trạng hắn khá không vui, dây dưa người phụ nữ này khiến hắn có chút mệt mỏi.
Nếu không lợi dụng được chỉ bằng dừng tay, giữ chức tổng tài Lạc Tần thôi đã đủ để hắn ăn sung mặt sướng.
Kết thúc nhanh một chút, sớm về phòng ngủ.
"Lật mặt với nhau rõ ràng rồi, chi bằng sớm mai tôi sai người đưa tiểu thư về Nghi Long.''
Hứa Dực Tú cắn chặt răng, đột nhiên cười lớn: "Ồ! Ngài Trịnh thật dứt khoát.''
Trịnh Nghiên nghe xong không thèm nhìn đối phương, hướng bước chân ra ngoài. Vừa mới xoay khoóa mở khóa cửa đã bị giọng nói phía sau làm cho đông cứng.
"Nếu anh bước ra khỏi đây, tôi thề sẽ công khai hết mọi thứ, tôi có video làm tình, có ghi âm cuộc nói chuyện hôm nay, cả những lời thề hẹn trước kia…''
"Cô điên rồi!''
"Tôi điên thì sao? Là do anh khiến tôi ra nông nỗi này.'' Ả khựng lại, suy nghĩ đến lời đe dọa của người đàn ông thoáng bật cười: ''Cùng lắm là tôi giả bộ cắt đứt quan hệ với cha, chạy ra nước ngoài ăn chơi một thời gian.''
Trịnh Nghiên kìm nén cơn tức giận, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lech-duong-ray/2877658/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.